27
1 Gióp tiếp tục nói:
2 “Thật như Thượng Đế hằng sống, Đấng đã tước quyền tôi,
Đấng Toàn Năng đã khiến tôi mất hạnh phúc,
3 nhưng bao lâu mà tôi còn sống,
và còn hơi thở của Thượng Đế trong lỗ mũi tôi,
4 thì tôi sẽ không làm kẻ giả đạo đức* kẻ giả đạo đức Người giả bộ tốt bề ngoài nhưng bên trong có những động lực xấu.,
và lưỡi tôi sẽ không nói dối.
5 Tôi sẽ chẳng bao giờ nhận rằng các anh đúng;
cho đến khi tôi chết, tôi sẽ vẫn nhất quyết rằng mình vô tội.
6 Tôi sẽ cả quyết rằng tôi đúng; tôi sẽ không rút lại lời đó.
Lương tâm tôi không hề cáo trách tôi.
7 Hãy để cho kẻ thù tôi giống như kẻ ác,
để cho kẻ nghịch tôi giống như kẻ làm bậy.
8 Khi kẻ ác qua đời thì chúng có hi vọng gì,
khi Thượng Đế cất mạng sống chúng đi?
9 Ngài sẽ không thèm nghe tiếng kêu của chúng,
khi chúng gặp gian nan.
10 Chúng không tìm thấy niềm vui trong Đấng Toàn Năng,
dù rằng miệng chúng luôn luôn kêu Thượng Đế.
11 Tôi sẽ dạy cho các anh về quyền năng của Thượng Đế,
và không giấu diếm đường lối của Đấng Toàn Năng.
12 Chính mắt các anh đã thấy những điều nầy.
Tại sao chúng ta cứ mãi nói chuyện nhảm nhí?
13 † Đây là … kẻ hung bạo Mặc dù tên của Xô-pha không thấy nhắc đến trong khúc nầy, song nhiều học giả cho rằng ông ta trả lời Gióp trong câu 13-23. Đây là điều Thượng Đế định cho kẻ ác,
và là điều Đấng Toàn Năng dành cho kẻ hung bạo:
14 Chúng có thể có đông con,
nhưng gươm sẽ giết con cái chúng.
Những đứa còn sống sót sẽ không đủ ăn.
15 Rồi chúng sẽ chết vì bệnh tật và được chôn cất,
còn vợ góa của chúng sẽ không than khóc chúng.
16 Kẻ ác có thể gom góp bạc như đất,
quần áo nhiều như đất sét.
17 Nhưng người nhân đức sẽ mặc đồ mà kẻ ác đã thu góp cho mình,
và người tốt sẽ phân chia bạc của chúng.
18 Nhà kẻ ác xây giống như màng nhện,
giống như lều của người canh gác xây lên.
19 Kẻ ác được giàu có khi đi ngủ,
nhưng chỉ giàu lần cuối đó thôi;
vì khi mở mắt ra, mọi vật đều tan biến.
20 Cơn hãi hùng chụp lấy chúng như nước lụt,
và cơn bão thổi bay chúng lúc ban đêm.
21 Ngọn gió đông sẽ mang chúng đi, rồi chúng biến mất,
vì ngọn gió đã thổi chúng khỏi chỗ mình.
22 Luồng gió đập vào chúng không thương xót
trong khi chúng chạy trốn khỏi sức mạnh của gió.
23 Giống như gió đang vỗ tay;
và huýt sáo chế nhạo chúng khi chúng chạy trốn khỏi chỗ mình.”